Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

Những người ở lại với Điện Biên

Đến hôm nay ông Tô Quang Khoan- nguyên Quản trị trưởng Đại đội 671 thuộc Sư đoàn 316 dự khán chiến dịch Điện Biên Phủ năm xưa vẫn chưa quên được giấc mơ ngắn ngủi lúc đang gói bộc phá chuẩn bị đánh đồi A1...Tượng kỷ niệm ngày thắng lợi ở Mường Phăng.Ngỡ ngàng trận mạc xưaTrong căn nhà xây vững chãi ở đội 13 , xã Thanh Trường , TP. Điện Biên Phủ ( Điện Biên ) , vừa Khuyên giải đứa cháu nội trong lòng , ông Khoan vừa kể cho tôi nghe giấc mơ ngắn ngủi ấy: "Nó chỉ là mấy hình ảnh thoáng qua trong mấy giây khi tôi đang cùng các đồng chí khác gói những gói bộc phá nhỏ để chuẩn bị đánh ở đồi A1.Đợt ấy chúng tôi Đại khái không được ngủ , mà thù địch cũng chẳng để cho ai ngủ yên. Một phút thoáng mệt , tay tôi đang lần nút dây dù để buộc gói bộc phá lần cuối thì thoáng thấy hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên nóc hầm Đờ Cát , rồi lại thấy mình đang đứng giữa phi truờng Mường Thanh nhưng xung quanh là ngút xanh cây lúa...Ông Tô Quang Khoan không quên những kỷ niệm của 57 năm về trước trên trận mạc Điện Biên Phủ.Vậy mà không ngờ giấc mơ ngắn ngủi ấy đã thành hiện thực. Chưa đầy một ngày sau , chiều 7.5.1954 , lá cờ đỏ sao vàng của ta đã tung bay trên nóc hầm Đờ Cát. Đó là một chiều nắng hiếm hoi sau cả tháng mưa dầm ẩm ướt. Dường như trời cũng chiều ý người...".Sau khi chuyển sang lực lượng bộ binh , ông Tư trực tiếp dự khán đánh đồi A1 Hai ba lần. "Tối 6.5.1954 , tôi bị dính đạn địch khi đang dẫn đầu tổ tam tam của Trung đoàn 174 xung phong đánh địch trên đồi A1. 2 mảnh đạn xiên vào đầu , 2 mảnh xiên vào lưng , tôi ngất đi trong vòng tay đồng đội".Sau khi điều trị tạm lành vết thương , ông Tư lại cùng đơn vị tiến quân vào chiến dịch mới: Xây dựng Điện Biên thành điểm sáng ngày mai của Tổ quốc."Ngày ấy quân nhân bắt tay vào làm kinh tế tuyệt đối từ con số không , nhưng giờ thì cuộc sống đã đổi thay hẳn. Gạo Điện Biên bây giờ vừa nhiều , vừa ngon , nức tiếng cả nước. Cứ mỗi lần ra thăm ruộng hay ngắm nhìn những ngôi nhà cao tầng , học hiệu , bệnh viện khang trang , cánh cựu chiến binh chúng tôi lại thấy thêm ngỡ ngàng...“Mình vẫn là lính Cụ Hồ”...Không quên được dòng ký ức của những tháng ngày hàng đầu "cuốc , cày thay súng" trên chiến trường còn sốt dẻo khói đạn , bom và xương máu đồng đội , ông Nguyễn Mạnh Hùng - nguyên cán bộ binh lực Đại đoàn 316 , hiện sống tại phường Mường Thanh , TP. Điện Biên Phủ tâm sự: "Năm 1958 , Đại đoàn 316 quay trở lại Điện Biên để xây dựng cuộc sống mới trên trận mạc xưa. Ẩm thực kham khổ , công việc vất vả và nguy hiểm không kém lúc còn đánh trận.Cầu Mường thanh nhã sử hôm nay tấp nập người qua lại.Khắp nơi , chỗ nào dao động , cuốc vào cũng thấy giao thông hào , hầm , bom , đạn , pháo , mìn... Đang rơi sớt lại. Thế là cha con cứ chia nhau dò nhặt , đến cuối giờ chiều lại gom bom , đạn , pháo tìm thấy trong ngày , đào hố sâu , đổ xuống rồi giật bộc phá để hủy.Nông trường Quân đội Điện Biên ngày ấy do Sư đoàn 316 lập nên với nghị quyết hàng đầu là làm được vụ lúa năm 1958 với tổng diện tích 500ha ở cánh đồng Mường Thanh này. Những ngày đầu khai phá đất để lập nông trường , 15 cán bộ , chiến sĩ đã hy sinh , trong đó 13 người chết do vấp phải bom , mìn , 2 người bị lũ cuốn trôi... “Chúng tôi động viên nhau: Xây dựng Điện Biên cũng là mặt trận , mình vẫn là quân nhân Cụ Hồ , không thể lùi bước trước khó khăn được" - ông Hùng kể.Hạnh phúc được góp sức xây dựng Điện BiênĐưa chúng tôi đi thăm cánh đồng Mường Thanh đang mướt xanh lúa mới , ông Tô Quang Khoan bảo: "Ngày xưa cánh đồng này tuy rộng nhưng ấy là nói về diện tích chung , chứ nếu nói về canh tác thì chỉ bằng một phần nhỏ so với hơn 4.000ha bây giờ và lúc ấy chẳng ai canh tác lúa nước. Các đơn vị quân đội quay trở lại xây dựng Điện Biên năm 1958 phải đổ bao mồ hôi , xương máu mới cải tạo được mảnh đất này. Những nghề khác như trồng rau màu , làm đậu phụ , súc mục gà , vịt... phát triển cũng là nhờ chính các "gia đình bộ đội".Trong những thương hiệu nông sản của Điện Biên hôm nay , nhất là lúa , gạo , có sự đóng góp rất lớn của các đơn vị quân đội từng dự khán giải phóng Điện Biên năm xưa làm nên.Anh em đưa vợ , con lên đây , mang theo con giống và kinh nghiệm sản xuất từ khắp các miền về. Nhà ở tôi cũng vậy”. Nguồn nước tưới chủ động cho cánh đồng Mường Thanh ngày nay là do quân nhân bắt tay xây dựng hệ thống kênh thủy nông Nậm Rốm năm 1963 , nâng diện tích canh tác từ gần 2.000ha khi đó lên hơn 4.000ha như hiện nay.Năm 1959 , ông Nguyễn Văn Ngũ ( hiện ở C9 Thanh Xương , Điện Biên ) đưa vợ rời mảnh đất quê hương nơi tả ngạn sông Hồng lên Điện Biên để xây dựng tổ ấm. "Thấm thoắt vậy mà tôi đã hơn 80 tuổi , sức đã yếu , chân đã run nhưng chốc chốc tôi vẫn bảo con , cháu đưa ra đô thị , ngắm cái nơi mình đã cùng đồng đội chống chọi , nhớ những chỗ đồng đội hy sinh , để nhìn trẻ con thung thăng đến trường...Mỗi lần như vậy , tôi lại thấy mình và đồng đội , kể cả người đã ngã xuống , đã có một phần đóng góp nho nhỏ trong sự phát triển chung , hạnh phúc chung ở Điện Biên hôm nay".Kiều Thiện
.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét