Vào mùa hè, mới nghe điệp khúc “ăn ngô thay cơm” là hử ớn đến cổ, mà lại thơ thẩn ngô rang trong suốt mùa đông ngữ xứ Trung mưa trắng trời thúi đất, lạnh kí đa cân thịt thời thực cả ý, vừa no bụng, ngộ ấm người. Ở quê mình thì đó, hình như nhà nè cũng đặt dành ngô biếu mùa đông. Nhà nào chuẩn bị đặng mớ bắp, hũ mím cái là xem như mùa đông năm đó yên tâm, khỏi lo cái lòng mau chừng tụi con kêu réo vị đói. Bắp rang là thứ chống thèm hữu hiệu: sau lát ăn, uống đơn ly nác thời no đến tận ngày hôm sau. Thực ra ăn bắp rang không chỉ đặt no bụng, mà lại còn là sở thích, thích vui, ngay hết đối đồng những người nhiều chừng xực của để.
Ngày thềm lũ trẻ chúng tao phai tắm sông, tiện thể trạng thái hốt cát đặng dành rang bắp. Muốn lựa cát sạch phải bốc ở giữa thòng sông, mang rửa, phơi phóng khô, sàng bỏ hột nhỏ, giữ lại hột to. Bắp rang văn bằng cát mới chín đều, nổ giòn. Rang bắp ngỡ cữ đơn giản nhưng mà đặt giàu tốt mẻ bắp rang đúng khoai dong là cả đơn kỳ tiến đánh và nghệ thuật. Trước cả giả dụ lựa bắp, lựa cát, phơi phóng, lưu giữ . Đến chập mạch rang phải biết chập nè cơi lửa to, lúc này giữ lửa riu riu; cát nóng bao lâu bỏ ngô vô thời vừa, cô ngữ khi nào bổ ngô vào cho phù hợp. Rang chưa chín thì bắp dai; nhưng giá như chín quá sẽ bị đắng. Bắp rang xong, ngã ra rổ tre, sàng sạch cát, rồi nhanh tay rưới mím cái ngộ phải, không quá mặn cũng đừng quá lạt. Bắp đang nóng, gặp bặm cái nghe “xèo” một tiếng, là ngô ngấm mắm, tọng mới đậm dà đả sao!
Chiều chiều, sau lát đi học về, mấy anh em tui xúm xít lại lảy bắp, u trui chuẩn mực bị mọi rợ thứ đâu vào đấy và bắt buộc đầu “độc quyền” chế biến. Mẹ rang ngay tay, cả mẻ nào đến sứt khác (mỗi mẻ cỡ bán lon), đặng sẵn sàng phủ phục mùa cho mấy cái tàu há mồm. Các anh chị lớn quấn chăn, ngồi bó gối, mắt chăm chua sách vở, tay bơ đãng kí từng hạt vứt ra miệng. Tôi đang nhỏ, nằm trên làm phản cùng cha, mồm nhá chỏm chép song tâm vong hồn đi bổng theo những cú chuyện cổ tích năng những câu thơ ấu cha đọc. Thi thoảng tía trui cũng tranh rang bắp, nhưng có nhẽ do chớ biết cách thức nên bắp căn cứ trơ trơ chai cứng, hột sống hạt cháy, mà mẹ trui vẫn khen, đang chúng tôi thời nhe mặt, trếu tráo tới mỏi cả răng.
Một đêm đông mưa dầm dề, tình cờ nhá đồng vọng tiếng học bài bác dạo canh bé cận nhà: “bắp là cây lương bổng thiệt đứng dạo hai sau lúa”, bỗng nhiên như nghen thoang phảng phất đâu đây mùi bắp rang rưới mím cái. Bình dị, dân dã vậy song rầu giống lạ...
Phan Lê Châu Nữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét